Nụ cười của mẹ là mặt trời của con!
Lượt xem:
Mọi người đều cho rằng, ánh sáng mặt trời là thứ chói lóa và ấm áp nhất. Nhưng đới với tôi, thứ luôn tỏa sáng ấm áp, đem đến cảm giác hạnh phúc, tươi vui chính là nụ cười của mẹ.
Khi mẹ cười là lúc mẹ xinh đẹp nhất, không phải vì mẹ là một người phụ nữ xinh đẹp. Thật ra, mẹ tôi là một người phụ nữ rất bình thường. Nhạc sĩ Trương Quang Lục trong ca khúc Chỉ có một trên đời đã viết:
“Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi
Và mẹ em chỉ có 1 trên đời’’
Mẹ! Tiếng gọi đầu đời khi còn thơ bé. Chắc hẳn qua những dòng thơ này chúng ta lại tìm thấy đâu đó hình ảnh của mẹ trong tim với những ký ức xưa cũ. Hình ảnh người mẹ thân yêu tần tảo sớm hôm, vất vả lo cho gia đình, lo cho con từng miếng ăn giấc ngủ. Mẹ cũng có lúc mềm yếu, mệt mỏi, nhưng đối với con cái lại hy sinh, yêu thương con vô bờ bến.
Mẹ như con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, chở gánh nặng qua bao ghềnh thác. Dẫu biết con là gánh nặng của đời mẹ nhưng sao môi kia không ngừng nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là một món quà vô giá, đã tiếp cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong cuộc sống.
Ảnh nguồn: Internet
Nụ cười của mẹ xen những dòng nước mắt đã chào đón tôi đến với thế giới này: một nụ cười tràn đầy tình cảm. Đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trên đời. Vậy mà có rất nhiều người không biết đến nụ cười ấm áp ấy. Đau đớn tiếc nuối cho những kẻ lại vùi dập, hắt hủi nụ cười ấy. Đối với tôi, nụ cười của mẹ đẹp như ánh mặt trời buổi sớm mai, lấp lánh, ấm áp. Chính nụ cười của mẹ đã giúp tôi thấu hiểu hết tình thương con vô bờ bến, một tình cảm mà không gì có thể sánh được của mẹ dành cho tôi. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà cả cuộc đời này có lẽ tôi không khám phá hết được. Nhưng tôi biết nó là sức mạnh dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của đời tôi.
Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao. Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức…
Có gì đẹp trên đời hơn thế, khi biết rằng mẹ đang ở bên tôi. Nụ cười mẹ sưởi ấm lòng tôi, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Nhưng cũng có lúc vắng nụ cười của mẹ! Và khi ấy, tôi càng nhận ra nụ cười mẹ là một “tài sản” vô giá đối với tôi…
Mẹ ơi con chẳng muốn lớn, chỉ muốn bé mãi ở bên cạnh mẹ thôi…. Nghĩ lại sao mẹ lại phi thường quá! Giờ đã trưởng thành, ta lại càng phải cố gắng để nỗ lực không phụ tấm lòng cao cả của mẹ cha. Và tôi sẽ còn cố gắng hơn nữa, trưởng thành nhanh hơn nữa, để có thể trở thành niềm tự hào, thành điểm tựa cho mẹ. Để mẹ có thể luôn luôn mỉm cười vui sướng, tự hào vì con, điều mà mẹ luôn ấp ủ, che chở, nâng niu. Nụ cười của mẹ mãi là mặt trời của con.